Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới

Chương 111: Trống vang

Chương Trước Chương Tiếp

Tiếng kèn truyền đến trước hết, sau đó là tiếng la, tiếng loe, tiếng xập xõa truyền đến, giống như có hộ gia đình nào đó tổ chức chuyện vui.

Nhưng nơi này chính là Mạch Khuyên, cho dù trong thôn có người làm việc vui, tiếng nhạc cũng không truyền đến đây được.

Tiếng rất nhiều nhạc khí xen lẫn vang lên ở vùng hoang vu dã ngoại này, lộ ra rất đột ngột.

Chu Phàm đã dán hai đạo Tiểu Diễm Phù lên binh khí.

Lão Huynh cũng từ nằm biến thành đứng.

Chu Phàm dùng lỗ tai cẩn thận phân biệt phương hướng thanh âm truyền đến, rất nhanh hắn nhìn về phía Tiểu Khưu Hồ, thanh âm là từ bờ bên kia truyền đến.

Tiếng nhạc càng lúc càng rõ ràng, mang theo một loại cảm giác quỷ dị.

Dường như là nhà nào đó của Tam Khưu Thôn ra ngoài nghênh kiệu hoa trở lại vậy, nhưng thôn phong bế, cho dù là cưới gả với ngoại giới, cũng sẽ không làm ầm làm ĩ như vậy, bởi vì muốn kiệu hoa bình yên xuyên qua dã ngoại, là một chuyện rất khó khăn, không ai lại làm như vậy, làm như vậy rất dễ khiến hôn sự biến thành tang sự.

Vậy phát ra thanh âm này chỉ có thể là quái quyệt!

Lão Huynh phát ra tiếng gâu gâu, bắt đầu lui về phía sau, điều này khiến sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, lần trước Lão Huynh sợ như vậy còn là vì nhìn thấy Huyết Thi Quan, chẳng lẽ đến là quái quyệt cấp Oán?

Chu Phàm cấp tốc lấy ra tấm Khu Tà Phù, dán lên trên người mình, hắn là lo lắng lại giống như lần trước, nhìn thấy quái quyệt cấp Oán, bị hạ nguyền rủa!

Hiện tại hắn vẫn còn hơn nửa tấm Khu Tà Phù, cũng không cần quá lo lắng vấn đề này.

Lão Huynh phát ra tiếng sủa khẽ, lông vàng lưa thưa của nó đã dựng đứng lên, giống như con nhím.

Tiếng nhạc hôn sự càng lúc càng gần.

Bờ bên kia xuất hiện một đội ngũ rước dâu, đi ở phía trước là người giấy thổi nhạc khí, người giấy đầu đội khăn đỏ thân mặc áo lót đỏ, hai bên khuôn mặt tái nhợt đánh má hồng, bôi son môi.

Phía sau nữa là bốn kiệu hoa đen xì, từ gỗ đen, màn đen cấu thành, trên bốn góc kiệu treo bốn chiếc đèn lồng đen xì, đèn lồng phát ra hồng quang.

Nâng kiệu hoa là bốn người giấy.

Đội ngũ rượu râu chỉ tạm dừng một thoáng ở bên bờ Tiểu Khưu Hồ, sau đó chúng giẫm lên trên mặt hồ nhảy tới, kiệu hoa đen xì nhấp nhô lên xuống trong không trung, màn đen lay động theo gió, lại khó có thể thấy rõ bên trong là cái gì đang ngồi.

Tiếng nhạc lấy tiếng kèn làm chủ ở trong không khí truyền đến, khiến người ta cảm thấy sởn gai ốc.

Nhìn thấy một màn quỷ dị này, Chu Phàm sớm đã nhanh chóng lui về phía sau, Lão Huynh cũng đi theo bên cạnh Chu Phàm, toàn thân nó đều đang run rẩy, không phát ra tiếng sủa về phía kiệu hoa nữa.

Chu Phàm lại liếc Khu Tà Phù trên người mình một cái, Khu Tà Phù không có bất kỳ động tĩnh gì, tiếng nhạc rước dâu này chắc không có vấn đề gì quá lớn.

Vẻ mặt Chu Phàm ngưng trọng, nhưng hắn không quá hoang mang, nếu là quái quyệt cấp Huyết Du trở lên, bởi vì nguyên nhân của Vệ Cổ, chúng chắc không thể dễ dàng đi vào trong thôn.

Quả nhiên đúng như Chu Phàm nghĩ, đội ngũ rước dâu ngừng lại bên cạnh Mạch Khuyên.

Bốn người giấy ở phía trước đang không ngừng thổi nhạc khí trong tay, bốn người giấy nâng kiệu lại không nhúc nhích, tám người giấy đều có mắt đen, giống như vật chết, nhưng lại có thể tùy ý động đậy.

Bất kể là lúc nào, trước khi chưa phân biệt được lai lịch của quái quyệt, gặp quyệt chớ động luôn là nguyên tắc rất quan trọng, Chu Phàm đứng ở xa xa nhìn đội ngũ rước dâu này, trước khi chưa phán đoán ra được thực lực của đội ngũ này, đối phương lại không thể tiến tới, hắn sẽ không tùy tiện va chạm với chúng.

Chu Phàm quyết định thông tri vào trong thôn, hắn có thể cảm giác được đây tuyệt không phải quái quyệt cấp Du, mà là quái quyệt cấp Oán trở lên.

Chu Phàm lấy ra đạn tín hiệu, đặt trên mặt đất chuẩn bị dùng hỏa chiết châm đạn.

Nhưng lúc này ở bốn phương tám hướng đều có đạn tín hiệu trước sau bắn lên, phát ra từng tiếng nổ vang trong không trung, giống như một hồi pháo hoa bắn lên vào ban ngày.

Sắc mặt Chu Phàm đại biến, thế này là sao?

Tới hơn mười phát đạn tín hiệu, trải rộng mỗi góc của Mạch Khuyên, chẳng lẽ tất cả đội viên tuần tra đều gặp phải quái quyệt khó đối phó à?

Chu Phàm nhìn về phía đội ngũ rước dâu, hắn đang cấp tốc suy tư nên làm gì?

Hắn vừa nghĩ vừa cúi đầu châm đạn tín hiệu.

Đạn tín hiệu bay lên không, tiếng nổ vang trong dự đoán lại bị một tiếng trống trầm trọng mà hùng hồn át đi.

Tiếng trống này không đến từ đội ngũ rước dâu, thậm chí tiếng nhạc của đội ngũ rước dâu cũng bị át đi, tiếng trống đến từ doanh địa tuần tra.

Tiếng trống lại liên tiếp vang lên hai lần, lần sau đều nặng hơn lần trước, tiếng như sấm, chấn cho trong lòng người ta run rẩy.

Là Vệ Cổ!

Chu Phàm rất nhanh liền có phản ứng, trên mặt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc, Vệ Cổ không ngờ lại vang lên.

Chu Phàm lại nhìn đội ngũ rước dâu, sau tiếng trống, đội ngũ rước dâu đó vẫn tấu nhạc khí, không bất kỳ ảnh hưởng gì.

Sau khi Chu Phàm xác nhận quái quyệt này không thể tiến vào, hắn xoay người chạy về doanh địa.

Một khi Vệ Cổ vang lên, với ngụ ý có tai ương diệt thôn, cộng thêm bốn phương tám hướng đều bắn lên đạn tín hiệu, việc này quá không tầm thường.

Chu Phàm tìm hiểu được, Vệ Cổ có thể giúp thôn chống đỡ quái quyệt ba cấp bậc Huyết Du, Bạch Oán, Hắc Oán, một khi gặp phải Huyết Oán, vậy rất khó chống đỡ được.

Huyết Oán Quái Quyệt có thể xé rách lực lượng phòng ngự Vệ Cổ xây dựng ra, giết vào trong thôn, Vệ Cổ sẽ phát ra tiếng vang báo động trước, vậy chỉ có thể là quái quyệt cấp bậc Huyết Oán trở lên đang đến gần thôn!

Hắc Oán đã không phải là quái quyệt thôn có thể đối phó, càng đừng nói là Huyết Oán Quái Quyệt.

Nhưng Huyết Oán Quái Quyệt rất hiếm có, Vệ Cổ của Tam Khưu Thôn mấy chục năm qua không vang, chẳng lẽ thật sự có Huyết Oán Quái Quyệt sắp tập kích thôn à?

Chu Phàm sầm mặt, trong lòng vừa nghĩ tới các loại khả năng của việc này vừa vội vã chạy về doanh địa.

Vệ Cổ vang lên, dựa theo điều lệ trong đội, nếu đội viên tuần tra không bị quái quyệt cầm chân, cũng sẽ mau chóng chạy về doanh địa.

Trong doanh địa đã lác đác tụ tập một số đội viên chạy về.

Cho dù là hoảng loạn tới mấy, mọi người vẫn giống như trước kia, tiến tới trắc quyệt.

Sau khi trắc quyệt xong, Chu Phàm từ trong vòng trắng đi ra, hắn bước về phía Vệ Cổ.

Phía dưới Vệ Cổ cao một trượng là Hoàng phù sư và Lỗ Khôi.

Sắc mặt của hai người đều rất nghiêm túc, Hoàng phù sư thấy Chu Phàm đi tới, hắn chỉ nói:

- Đợi đủ người rồi nói.

Chu Phàm gật đầu, không vội vã hỏi, rất nhanh Trứu Thâm Thâm cũng nghiêm mặt trở lại, mày hắn nhíu chặt.

Sau đó lâu, Mao phù sư và La Liệt Điền cũng từ trong thôn chạy tới, sắc mặt hai người xanh mét, bọn họ ở trong nhà mình cũng nghe thấy tiếng Vệ Cổ truyền tới, thanh âm của Vệ Cổ có thể truyền khắp toàn bộ thôn.

Hiện tại tất cả mọi người trong thôn đều biết Vệ Cổ mấy chục năm không vang đã vang lên, đây là dấu hiệu báo trước cho tai nạn khó có thể tưởng tượng, cả thôn đều lòng người hoang mang.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)