Đối mặt với chỉ trích của Hoàng phù sư, La Liệt Điền mồ hôi đầm đìa, hắn lập tức nói:
- Là ta sơ xuất.
Mao phù sư hừ lạnh một tiếng nói:
- Nếu không phải thôn lý không tìm ra được nhân tuyển thôn chính thích hợp, hai người chúng ta nhất định sẽ báo lên Thiên Lương Lý Nha, vạch tội ngươi, đoạt đi chức thôn chính của ngươi rồi.
Tuy thôn chính là do thôn đề cử ra, nhưng cũng phải có được sự thừa nhận của quan gia mới có thể chân chính đảm nhiệm.
- Cám ơn hai vị lão đại nhân, ta nhất định sẽ tăng cường công tác trị an của Tam Khưu Thôn, mau chóng nghĩ cách tìm ra hung thủ.
La Liệt Điền thở phào như trút được gánh nặng, vội vàng hứa.
Có thể làm thôn chính, lợi ích là rất nhiều, nếu như bị mất chức, đối với La Liệt Điền mà nói, so với giết hắn còn khó chịu hơn.
Hoàng phù sư lạnh lùng nói:
- Nhưng ngươi đừng tưởng rằng việc này cứ vậy là thôi, Trương Hạc chỉ là đại phu, chuyện còn không tính là nghiêm trọng, có thể chậm rãi giải quyết việc trong thôn thiếu đại phu, nếu thật sự không được, ta cũng hiểu chút Kỳ Hoàng Thuật, có thể gánh thay một chút, nhưng Ô Thiên Bát chết rồi thì đội tuần tra sẽ thế nào?
Sắc mặt La Liệt Điền hơi trắng ra, khi hắn tới gặp hai vị lão đại nhân, đã nghĩ tới vấn đề này, hắn vội vàng nói:
- Ta nghĩ vấn đề này không lớn, đoạn thời gian trước, Chu Phàm trong đội vừa trở thành phó đội trưởng, cho dù Ô Thiên Bát chết, trong đội vẫn còn một vị chính đội trưởng, hai vị phó đội trưởng.
- Để Chu Phàm đi trực đêm, Trứu Thâm Thâm tiếp tục trực ngày, Lỗ Khôi trù tính chung sự vụ của đội tuần tra, như vậy cũng giải quyết được vấn đề.
Sắc mặt Hoàng phù sư lập tức trầm xuống nói:
- Như vậy không thể được, gần đây ban ngày cũng không biết là có chuyện gì, quái quyệt xuất hiện quá thường xuyên, chúng ta phải bảo đảm ban ngày có hai vị phó đội trưởng trực thủ, hơn nữa Ô Thiên Bát chết, bên đội tuần tra nếu phân phối công tác như vậy, bọn họ khẳng định sẽ có oán hận.
- Cho nên ngươi phải tìm một vị phó đội trưởng về cho ta, lấp chỗ trống này vào.
Sắc mặt La Liệt Điền phát khổ, tâm can của hắn đều bắt đầu trở nên run rẩy, hắn dạ ran nói:
- Vậy ta trở về nghĩ biện pháp.
Mao phù sư liếc thôn chính Tam Khưu Thôn dáng người béo phì này một cái, nói:
- La thôn chính, ngươi nói cho chúng ta biết, ngươi đi đâu tìm một vị võ giả đảm đương chức phó đội trưởng đội tuần tra Tam Khưu Thôn cho chúng ta?
La Liệt Điền run run nửa ngày, vẫn không thể nói ra được gì, võ giả cũng không phải rau cải trắng, hắn thật sự không thể tìm ra được một người ở Tam Khưu Thôn, trong lòng hắn cũng biết hai vị Phù Sư đại nhân này bức hắn là vì gì, nhưng hắn không có lá gan dám đáp lời, đây là muốn hắn nhảy vào hố lửa.
Hoàng phù sư nói:
- Ngươi đã không thể, vậy tạm thời do võ giả ngươi gánh chức vụ phó đội trưởng, phụ trách việc trực đêm của đội tuần tra.
La Liệt Điền thấy Hoàng phù sư trực tiếp nói ra, hắn vội vàng nghiêm mặt nói:
- Trong thôn sự vụ bận rộn, ta sợ rằng không lo được nhiều như vậy.
Mao phù sư lớn tiếng quát to:
- Thôn cả ngày có thể có chuyện gì? La Liệt Điền ngươi mỗi ngày sờ cá vỗ nước, hai người chúng ta đều mở một con mắt nhắm một con mắt, hiện tại chết một phó đội trưởng, ngươi vẫn muốn trốn trong thôn không ra à?
Thịt béo trên người La Liệt Điền run lên, vẻ mặt bi thương hô:
- Hai vị lão đại nhân tha mạng, ta trên có mẹ già dưới có con nhỏ, tuần tra nguy hiểm như vậy, nếu khi tuần tra mà mất cả tính mạng, ngươi nghĩ một nhà già trẻ của ta sẽ ra sao?
Hoàng phù sư cười khẩy nói:
- Nếu ngươi chết, tự nhiên có tiền trợ cấp được đưa đến nhà ngươi, La Liệt Điền, việc này chúng ta không muốn nhiều lời với ngươi nữa, nếu ngươi không đáp ứng, vậy tự nhận lỗi rời khỏi vị trí thôn chính, về nhà đợi đi.
Trên mặt La Liệt Điền lộ ra vẻ rối rắm, hắn biết việc này chỉ sợ là không tránh được, hắn nghĩ nghĩ một chút, cắn răng nói:
- Một khi đã như vậy, nghe phân phó của hai vị lão đại nhân là được.
Thấy La Liệt Điền trơn tuột đáp ứng, vẻ mặt hai vị Phù Sư Hoàng, Mao cũng dịu đi không ít, thế là, chỗ trống của Ô Thiên Bát xem như đã được bổ sung hoàn mỹ.
Ba người lại nói chuyện một lúc, La Liệt Điền bỗng nhiên nói:
- Hai vị lão đại nhân, thi thể của Trương Hạc và Ô Thiên Bát vẫn để ở nghĩa trang trong thôn, các ngươi có muốn tới xem thử không? Nói không chừng có thể nhìn ra gì đó?
Hoàng phù sư và Mao phù sư nhìn nhau, Mao phù sư lắc đầu, Hoàng phù sư phụng phịu bực mình nói:
- Ngươi cứ làm ghi chép chi tiết, người đã chết rồi, vậy không cần xem, vả lại chúng ta cũng không phải bộ đầu của Thiên Lương Lý, xem cũng không làm được gì, hay là nhanh chóng hạ táng đi.
Ở cái nơi khỉ ho cò gáy như Tam Khưu Thôn, loại án mạng này cho dù là báo lên Thiên Lương Lý, quan gia của bên Thiên Lương Lý cũng sẽ không muốn phái bộ đầu ra mạo hiểm vượt qua hoang dã đến điều tra loại án mạng này, nói không chừng bộ đầu còn chưa tới Tam Khưu Thôn đã đáp cả tính mạng của mình rồi.
Trong thôn có người chết chỉ có thể do thôn lý chậm rãi tuần tra.
Sau khi La Liệt Điền rời khỏi, trong phòng trầm mặc một lúc, Mao phù sư lên tiếng nói:
- Hoàng huynh, ngươi nói là ai làm?
Hoàng phù sư lắc đầu nói:
- Ô Thiên Bát là võ giả, có thể giết hắn cũng chỉ có võ giả, võ giả trong thôn chỉ có mấy người đó và hai người chúng ta, nhưng cho dù như vậy, ta cũng không nghĩ ra là ai làm loại chuyện này, về phần Trương Hạc, vốn là người ngoại lai, bởi vì biết y thuật, mới được thôn tiếp nhận.
- Mấy năm qua hắn một mực giữ khuôn phép, nhưng hiện tại hắn chết, chứng tỏ thân phận của hắn có thể không đơn giản, nói không chừng tai họa này là hắn rước lấy từ bên ngoài, Ô Thiên Bát chắc là bị liên lụy vào, chúng ta vẫn có chút lơ là.
Mao phù sư nhíu mày nói:
- Nếu thực sự có võ giả ngoại lai, vậy võ giả giết chết hai người sợ rằng đã rời khỏi, rời khỏi cũng tốt, nếu không việc này cũng phiền.
Hoàng phù sư thở dài:
- Hiện tại cũng khó mà nói được, chúng ta cứ xem thôi, gần đây phải cẩn thận một chút mới được.
Sau việc này, trong giây lát lại trôi qua mấy ngày, phong ba vốn do cái chết của Ô Thiên Bát và Trương Hạc dẫn tới cũng dần dần bình ổn, tất cả đều gió êm sóng lặng.
Chu Phàm tiếp tục giống như người không sao cả, phụ trách tuần tra Tiểu Khưu Hồ, chỉ là thỉnh thoảng hắn lại nhíu mày trầm tư, dường như đang phiền não chuyện gì đó.
Theo lý thuyết, hai người uy hiếp tới sinh mệnh của hắn là Trương Hạc và Ô Thiên Bát đã chết rồi, hắn không nên ưu sầu như vậy mới đúng.
Chu Phàm quả thật không phải ưu sầu về việc của hai người chết này, hắn là đang buồn chuyện cảnh giới, cảnh giới đề thăng không chỉ có thể tăng cường thực lực, lại quan hệ mật thiết với số tuổi thọ của hắn có tăng trưởng hay không.
Hiện tại hắn đã là Lực Khí Cao Đoạn, khí lực mỗi ngày mặc dù vẫn đang tăng trưởng, nhưng đã phát hiện ra thế chậm chạp, có thể khi đạt tới cực hạn, hắn sẽ đột phá đến Bạo Phát Đoạn mới được.
Cho dù còn một đoạn thời gian nữa mới có thể làm được, có điều nhân vô viễn lự, Chu Phàm lúc này đã bắt đầu làm chuẩn bị cho đột phá đến Bạo Phát Đoạn, nếu chờ đến cực hạn mới làm chuẩn bị, vậy quá chậm, sẽ lãng phí rất nhiều thời gian của hắn.