- Lục quang diễm gì? Là quái quyệt à?
Chu Phàm nhìn Trương Hạc, hắn có thể cảm thấy loại kinh hãi phát ra từ sâu trong đáy lòng này của Trương Hạc, mà sự kinh hãi này đến từ lục quang diễm trong miệng hắn.
- Không biết, ta không biết nó có phải quái quyệt hay không, trước giờ ta chưa từng thấy thứ đó, cũng chưa từng nghe về thứ đó, ta biết tên của nó là vì lúc ấy từ trong miệng Phù Sư của thôn nói ra.
Ánh mắt Trương Hạc lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Vị lão đại nhân đó là dùng một loại ngữ khí tuyệt vọng nói ra tên của nó, sau đó bảo chúng ta chạy mau, năm vị Phù Sư thực lực tương đương với ta lại không hề có chút ý định chống cự, bọn họ bảo chúng ta trốn, bọn họ cũng đang chạy trốn.
- Lúc ấy trong thôn đã triệt để lâm vào sụp đổ, tồn tại có thể khiến năm vị Phù Sư xoay người bỏ chạy, ta cũng không nghĩ nhiều, biết thôn sắp xong rồi, ta vốn đang muốn về nhà dẫn theo người nhà, nhưng lúc ấy có quang mang màu xanh lục kỳ quái chiếu vào trong thôn. . . Tất cả đều đã muộn rồi.
- Quang mang màu xanh lục đó giống như hỏa diễm lay động, người bị bao phủ phát ra tiếng kêu thê thảm, quang diễm xanh lục không trong suốt, ta không thể thấy tình huống bên trong, thậm chí còn có một Phù Sư bị vạ lây, không chạy ra được nữa, chỉ có thể lờ mờ nghe thấy hắn cũng giống như những thôn dân bình thường phát ra tiếng kêu rên thống khổ.
Quang diễm xanh lục? Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến.
- Ta là thôn chính, từng thấy rất nhiều quái quyệt, nhưng chưa bao giờ thấy sự vật đáng sợ như vậy, ta sợ hãi, không bận tâm tới người nhà nữa, chỉ chạy ra ngoài thôn giống như phát điên.
- Tốc độ tản ra của Lục quang đó đúng là quá nhanh, cho dù là võ giả Tốc Độ Đoạn như ta, có tốc độ chạy nhanh khó có thể tưởng tượng, vẫn thiếu chút không thể trốn thoát, may mà cuối cùng nó ngừng khuếch tán, ta mới may mắn trốn thoát, ta vốn cho rằng ta không sao.
Nhưng ai ngờ không lâu sau huyết nhục ở ngực và bụng của ta bắt đầu xuất hiện thối rữa, ta đoán là lúc ấy khi ta chạy trốn, đã lây dính một chút quang mang kỳ quái đó, về sau thì chậm rãi biến thành như vậy.
- Ngươi nói ngươi ban đầu là Tốc Độ Đoạn à?
Sắc mặt Chu Phàm ngưng trọng hỏi, Trương Hạc này hiện tại rõ ràng chính là thực lực Bạo Phát Đoạn, hắn từng ngẫu nhiên nghe bọn Lỗ Khôi nói, sau Lực Khí, Bạo Phát chính là Kháng Kích Đoạn, sau Kháng Kích Đoạn mới là Tốc Độ Đoạn.
Nếu Trương Hạc có thực lực Kháng Kích Đoạn, Chu Phàm căn bản là không thắng được, càng đừng nói là Tốc Độ Đoạn còn cao hơn Kháng Kích Đoạn một bậc.
Sắc mặt Trương Hạc ảm đạm, nói:
- Sau khi ta biến thành bộ dạng này tuy tạm thời chưa chết, nhưng huyết nhục tổn thất là thật, điều này khiến đẳng cấp của ta không ngừng giảm xuống, sau khi tới Tam Khưu Thôn, ta cũng chỉ có cảnh giới Bạo Phát Đoạn.
- Chính bởi vì thực lực giảm xuống, thân thể lại thành bộ dạng quỷ này, ta không dám tiết lộ thực lực của mình, chỉ dùng thân phận một đại phu bình thường gia nhập Tam Khưu Thôn, những năm qua ta không ngừng thử tìm biện pháp để cứu cơ thể của ta, nhưng không tìm được bất kỳ biện pháp nào, trạng thái thân thể của ta cũng càng lúc càng kém, ta lờ mờ cảm thấy chỉ sợ là ta không chống đỡ được bao lâu nữa.
Chu Phàm lạnh lùng nói:
- Cho nên ngươi đã hướng chủ ý tới trên người ta?
Trương Hạc không phủ nhận nói:
- Dưới một tình huống ngẫu nhiên, ngươi bởi vì ngã bị thương ở cánh tay, mẹ ngươi Quế Phượng dẫn ngươi tới chỗ ta trị liệu, sau đó khi ta tái khám cho ngươi phát hiện thương thế của ngươi khỏi rất nhanh, khi đó ta bắt đầu chậm rãi hoài nghi ngươi là quyệt nhân.
- Nếu ngươi là quyệt nhân có năng lực tự lành, theo ta thấy ngươi quả thực là trời cao ban cho ta.
Sắc mặt Trương Hạc biến thành đỏ bừng, trong mắt hắn mang theo vẻ hưng phấn nhìn chằm chằm Chu Phàm, ho khan càng lúc càng lợi hại, bên miệng hắn đã toàn là máu tươi,
- Y thuật của ta rất không tồi, ngươi lại có năng lực nhục thân cấp tốc chữa lành.
- Cho nên ta nhằm vào tính chất đặc biệt của thân thể ngươi mà cấu tứ ra một phương án y thuật, ta hoàn toàn có thể cắt bỏ đầu của ngươi, sau đó thay đầu của ta vào, chỉ cần tốc độ đổi đầu rất nhanh, cộng thêm thân thể của ngươi có thể cấp tốc chữa lành, vậy vết thương do đổi đầu tuyệt đối có thể cấp tốc liền lại.
- Ngươi đừng tưởng ta là suy nghĩ viển vông, ta đã cân nhắc một lượt tất cả các vấn đề tồn tại như máu không tương dung, nối gân mạch xương sống, đồng thời nghĩ ra phương án giải quyết chi tiết, như vậy mới nắm chắc không đến ba thành sẽ thành công, nhưng ta đã sắp chết rồi, vì sao không liều một phen?
- Nếu thành công, vậy ta không chỉ sẽ có một thân thể khỏe mạnh, còn là thân thể quyệt nhân cường đại.
Chu Phàm sầm mặt, đầu đổi đầu này của Trương Hạc quả thực khiến trong lòng hắn lạnh toát, tâm tư của người này đúng là quá ác độc và viển vông.
- Lần đó ta trọng thương là ngươi sai người khác làm, đúng không?
Chu Phàm không tính toán với Trương Hạc, mà là chậm rãi hỏi ra nghi vấn trong lòng mình.
Sắc mặt Trương Hạc bình tĩnh nói:
- Là ta làm.
Chu Phàm thấy vậy cười lạnh nói:
- Là ngươi sai người làm hay là ngươi tự mình động thủ? Đây là ngươi muốn nói cho có lệ à? Ngươi có thể thử gạt ta, nhưng ta sẽ không cho ngươi cơ hội sửa lại đâu.
Thần sắc Trương Hạc khẽ biến, hắn do dự một chút vẫn nói:
- Là ta sai người khác làm.
- Vì sao phải làm như vậy? Lúc đó ta vẫn rất yếu, nếu ngươi muốn đoạt thân thể của ta, trực tiếp bắt ta là được, vì sao phải phí công đánh cho trọng thương rồi lại cứu ta?
Đây là chỗ mà Chu Phàm thủy chung vẫn nghĩ không thông.
Cũng không thể là để gieo vào Hắc Dương Ấu Trùng và Tử Cảm Ứng Phù, đó chỉ là thuận tay làm mà thôi.
Trương Hạc nói:
- Đó là bởi vì ta quan sát năng lực tự chữa lành của ngươi chỉ là nhanh hơn người thường, nhưng muốn nói thần kỳ tới mức nào thì không thể nói rõ, cho nên ta chỉ là hoài nghi ngươi là quyệt nhân, nhưng không dám thực sự khẳng định, năng lực của quyệt nhân sẽ không yếu như vậy mới đúng.
- Cho nên ta căn cứ vào tri thức mà mình biết có hai suy đoán, thứ nhất ngươi chỉ là thể chất có chút dị thường, không tính là quyệt nhân, thứ hai ngươi là quyệt nhân, nhưng năng lực chưa hoàn toàn giác tỉnh.
- Ta từng nghe người ta nói có một số quyệt nhân năng lực sẽ theo tuổi tác mà dần dần giác tỉnh và trở nên mạnh hơn, nhưng tình trạng của ta không chờ được lâu như vậy, với năng lực tự chữa lành của ngươi lúc đó cho thấy, thuật đổi đầu muốn thành công, quả thực là suy nghĩ viển vông, cho nên ta muốn chứng minh ngươi là quyệt nhân.
- Lại hoặc là nói khiến năng lực quyệt nhân của ngươi mau giác tỉnh, muốn khiến năng lực quyệt nhân của ngươi giác tỉnh trừ tuổi tác lớn dần ra, chỉ có khi sinh tử một đường, cân nhắc đến năng lực tự chữa lành của ngươi, vậy chỉ có khiến ngươi rơi vào trạng thái trọng thương gần chết, mới có thể khiến ngươi giác tỉnh.
- Cho nên ngươi đập vỡ đầu ta, chính là để không ta ở dưới loại trang thái sinh tử đó đẩy nhanh giác tỉnh năng lực tự chữa lành.
Chu Phàm chậm rãi nói tiếp:
- Nếu ta bất hạnh chết, vậy cho thấy ta không phải quyệt nhân, nếu ta không chết, năng lực bởi vì giác tỉnh mà có được tăng cường.
- Các ngươi còn cố ý khiến ta nhìn thấy người tập kích ta, khiến ta cảm nhận sợ hãi tử vong, ý đồ kích phát tiềm lực của ta, cái này thì ta có thể nghĩ tới, nhưng ta vẫn có chút không rõ, vì sao phải công kích đầu?