Đương nhiên, khi đó hắn cũng không biết điều này có ý vị như thế nào, chỉ mơ hồ nhớ rõ đêm đó sấm sét vang dội, trời cực kỳ tối đổ xuống một trận mưa to nhất trong mấy năm qua.
Còn may lúc đó trong thân thể Giang Thần là linh hồn của một người trưởng thành.
Nếu không lúc ấy hắn mười hai tuổi còn ở nhà một mình, chỉ sợ có thể bị dọa ra bóng ma tâm lý.
Đêm đó, hắn khá ổn, chỉ là có chút lo lắng cho Trương lão đầu còn trực đêm, gọi cho hắn mười mấy cuộc điện thoại nói rằng không cần về, trời mưa to không an toàn, mình hắn ở nhà không có vấn đề gì.
Kết quả điện thoại không ai nghe, nhưng Trương lão đầu cũng rất thoải mái, thật sự ngủ cả đêm ở nhà tang lễ, sáng sớm ngày hôm sau mới cưỡi chiếc Harley lậu cũ của hắn lảo đảo trở về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây