298: Lời vô nghĩa khi trăng tròn
Klein vừa khoác thêm vest đuôi tôm, cầm lấy mũ dạ tơ lụa, đi ra cửa, bỗng nhiên nghe thấy được tiếng khẩn cầu hư ảo tầng tầng quanh quẩn.
Ai? Hắn hơi nhíu mày, nghiêng tai lắng nghe một chút, nhưng chỉ có thể xác nhận người khẩn cầu là nữ, hơn nữa tiếng nói đứt quãng, tựa như ẩn chứa đau đớn thật lớn.
Nghĩ cũng không có chuyện gì đặc biệt quan trọng, Klein mới thành “Ma thuật sư” tùy tay hất lên, để cho mũ dạ tơ lụa chuẩn xác không lầm móc lên trên giá treo mũ, bản thân thì quay về phòng ngủ, đi nghịch bốn bước, tiến vào nguy nga cung điện hùng vĩ.
Lúc này đây, hắn không có thấy ngôi sao hư ảo hào quang đỏ thẩm nào đang bành trướng cùng co rút lại, nhưng ở cuối bàn dài đồng xanh xa xưa mà loang lổ, phía bên sườn của ghế ngồi Kẻ Khờ, có hào quang sáng lên đang vòng vòng đẩy ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây