Edit: Trầm Miên
Tống Gia Ninh tỉnh lại, trên người là sự đau nhức quen thuộc, cũng có chút rung động còn sót lại, trận triền miên trước khi đi ngủ kia, khi cảm nhận lại thấy ngượng ngùng động lòng người.
Trời chiều đã ngả về tây, trong nội thất tối tăm nhưng không có bất kỳ hơi thở nào khiến người ta áp lực, nhẹ nhàng và bình thản. Tống Gia Ninh lười nhác nằm một lát, nàng mặc áo trong vào, che lấp đi dấu tay và dấu hôn mà Triệu Hằng lưu lại, nàng nhìn về phía cửa nội thất, do dự kêu lên: “Ngũ Nương?” Hiện giờ bên người nàng chỉ có Ngũ Nương là nha hoàn thân thiết, hôm nay vội vàng đoàn tụ cùng vương gia, cũng không biết Ngũ Nương thế nào.
Tiếng nàng vừa gọi ra, gian ngoài liền truyền đến tiếng của Ngũ Nương đầy vui sướng: “Tới đây.”
Tống Gia Ninh yên tâm, Ngũ Nương là do Quách Kiêu an bài cho nàng, nàng còn sợ vương gia nhốt Ngũ Nương lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây