Ngoài Tống Gia Ninh nhìn thấy Quách Kiêu bắt cóc Chiêu Chiêu, chỉ có Lưu Hỉ và Song Nhi theo tới núi giả, hạ nhân hầu hạ bên ngoài, tất cả đều bị núi giả chặn lại.
Quách Kiêu chỉ định Song Nhi đi chuẩn bị một chiếc xe ngựa tới, sau đó đuổi xa phu và hạ nhân bên ngoài đi, Song Nhi muốn âm thầm thông báo cho thị vệ của vương phủ, Quách Kiêu trầm giọng cảnh cáo: “Tộc nhân của ta đã mai phục bốn phía xung quanh đây, hôm nay trước khi mặt trời lặn, nếu có bất kỳ kẻ nào rời vương phủ một bước, ta sẽ thả hiệu lệnh cho tộc nhân của ta, đến lúc đó ta không chạy thoát được sự đuổi giết của thị vệ vương phủ, ta sẽ lấy quận chúa bồi mệnh với ta.”
“Nói thật dễ nghe, cho dù chúng ta không đuổi giết ngươi, quận chúa ở trong tay của các ngươi có thể bình yên vô sự?” Lưu Hỉ lạnh giọng hỏi.
Quách Kiêu cười, chạm vào bộ râu ngắn rậm rạp trên môi, ánh mắt nhìn về phía Tống Gia Ninh đang ôm Hữu ca nhi đứng ở bên cạnh Lưu Hỉ: “Ta sẽ mang quận chúa đi biên cương, tới bên đó quận chúa sống hay chết, phải xem ý tứ của Thọ Vương, nhưng trước khi ta chạy thoát, mạng của quận chúa là ở trong tay của ta. Thế nào, vương phi muốn nha hoàn âm thầm bố trí hay là bảo nàng ngoan ngoãn chuẩn bị xe ngựa?”
Hắn âm thầm dùng sức, Chiêu Chiêu khó chịu vặn vẹo thân mình, Tống Gia Ninh thấy vậy, bố trí gì đó vứt hết ra sau đầu, chỉ muốn nữ nhi không sao, lập tức quát Song Nhi: “Mau đi, đều nghe hắn!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây