Lang trung đoán Tống Gia Ninh sẽ sinh vào trước ngày 20 tháng 5, nhưng mà tới ngày bụng của Tống Gia Ninh vẫn không có động tĩnh gì.
Tống Gia Ninh cảm thấy mình vẫn tốt, không đau không ngứa, cho nên nàng vẫn ăn uống nghỉ ngơi như cũ, có thể nói là không tim không phổi. Trên mặt Triệu Hằng bình tĩnh nhưng trong lòng lại lo lắng không thôi, ngay cả vài vị thái y đều nói mạch của vương phi vẫn ổn, Triệu Hằng vẫn không yên tâm, ban đêm khi ngủ chỉ cần Tống Gia Ninh có chút động tĩnh, cho dù là giơ tay gãi chút ngứa ở sau lưng, Triệu Hằng cũng đều sẽ bừng tĩnh.
Buổi tối ngủ không tốt thì ban ngày vẫn phải dậy sớm để lên triều.
Thời tiết giữa hè, bầu trời ở kinh thành thay đổi bất thường, chỉ cần ăn xong một bữa cơm trưa, trời liền trở nên âm u, một lúc sau thì trời mưa tầm tã, tiếng sấm ầm ầm. Chiêu Chiêu quá nhỏ, sợ sét đánh, ngay cả nhũ mẫu cũng không cần, chỉ cần mẫu thân dỗ, ở bên cạnh mẫu thân thì mới yên tâm.
Tống Gia Ninh và nữ nhi nằm nghỉ trưa cùng nhau, giông tố không ngừng, cả buổi chiều hai mẹ con nàng đều ở trên giường. Chạng vạng Triệu Hằng về, Tống Gia Ninh dắt nữ nhi đi đi lại lại trong phòng, dù sao bụng cũng đã to, ngồi mãi cũng không được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây