Lý Kế Tông không hổ tướng quân bất bại trong cảm nhận của bá tánh, lần này tuy rằng lấy ít địch nhiều, tuy rằng một bên là sĩ khí của quân bại trận bị hao tổn nghênh chiến với Liêu binh có sĩ khí tăng vọt, một ngày huyết chiến, ba vạn tinh binh của Đại Chu cơ hồ toàn quân bị diệt, Liêu binh có năm vạn cũng tử thương hơn hai vạn. Nếu Lý Kế Tông có thể đột phá trùng vây thối lui đến Trần Gia Cốc, dụ quân đi vào, đến lúc đó 3000 cung thủ ở phía trước, cộng thêm hai vạn kỵ binh của Vương Thắng và Phan Tốn vây công ở phía sau, cuộc chiến này có thể chuyển bại thành thắng.
Tổ phụ gặp nạn, không thể đột phá sự bao vây của quân Liêu, cần thiết phải phái binh đến cứu viện. 3000 cung thủ không thể động, Cung Vương và Lý Mộc Lan lập tức chạy ra phía ngoài Trần Gia Cốc, lấy 3000 kỵ binh tinh nhuệ từ bên này đến cứu viện tổ phụ, không cần ham chiến, chỉ cần dẫn quân Liêu đến Trần Gia Cốc là được, như vậy vẫn có tám phần thắng. Nhưng mà phu thê hai người lòng nóng như lửa đốt chạy ra tới ngoài cốc, lại phát hiện Vương Thắng đã mang theo một vạn kỵ binh rời đi.
“Vương gia, Liêu binh vẫn còn thừa gần ba vạn, cho dù Vương tướng quân ở đây chúng ta cũng chưa chắc có phần thắng, bây giờ......” Phan Tốn cau mày đứng trước ngựa của Cung Vương, giọng nói trầm trọng.
“Ý của ngươi là chúng ta rút lui, mặc kệ Lý tướng quân?” Cung Vương lao xuống mắng, “Lúc trước tổ phụ có chiến sách lui binh, các người không nghe, một hai phải bắt tổ phụ xuất binh, bây giờ binh của tổ phụ bị bại các người không đi cứu, các ngươi có phải có ý định hại chết tổ phụ đúng không?”
Cung Vương mắng xong không đợi Phan Tốn phản bác, đột nhiên hắn quăng roi, chỉ vào đại quân quát: “Lập tức điều ra 3000 nhân mã, ta và vương phi đi cứu tướng quân, ngươi tức tốc phái người đi triệu hồi Vương Thắng, hợp binh chờ ở đây, giữ nguyên kế hoạch phục kích Liêu binh. Lại vi phạm nữa thì khi bổn vương hồi kinh sẽ bẩm báo đúng sự thật, xem các ngươi giải thích thế nào với hoàng thượng!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây