Thi thể bị đốt trọi của Quách Kiêu được vận chuyển về kinh thành, sau khi Quách Bá Ngôn nhìn qua lập tức sai người đóng nắp quan tài lại, những người khác của Quách gia đều không được xem, bao gồm Thái phu nhân đang khóc thành sông, Đoan Tuệ công chúa, sau đó Quốc công phủ bắt đầu làm pháp sự, siêu độ cho Thế tử gia đã anh dũng hi sinh cho đất nước. Thân thể Tống Gia Ninh nặng nề, cách mấy ngày đi thắp hương, nhưng dù người đang ở vương phủ nhưng cũng có thể nghe thấy tiếng khóc bên Quách gia.
Tâm tình người lớn trở nên trầm trọng, Chiêu Chiêu ngoan hơn so với ngày thường, yên tĩnh ở bên cạnh mẫu thân, không làm nũng quấn lấy mẫu thân bắt chơi cùng nàng.
Quách Kiêu đã chết, Tống Gia Ninh cảm khái mấy ngày, tâm trạng cực kỳ bi ai của mọi người ở Quách Gia dần dần lắng đọng lại, tâm tư của nàng cũng dần bị những việc vặt ở nhà mình chiếm cứ. Vương gia ở trên triều đình lo lắng quốc sự, sau khi hồi phủ còn phải quan tâm đến thân thể của nàng, nàng phải nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, không thể khiến vương gia thêm phiền, tiếp đó nữ nhi càng ngày càng thích học vẹt.....
“Chiêu Chiêu lớn lên sẽ thế nào?” Trời chiều ngả về tây, Tống Gia Ninh dẫn theo nữ nhi đi bộ trong sân, từ khi nàng mang thai thì mỗi ngày đều phải đi lại.
“Đẹp!” Chiêu Chiêu thông minh nói tiếp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây