Phu thê ngồi đối diện nhau không nói gì. Bà ta thấy đôi lông mày hoa râm của Triệu Phổ nhíu chặt, trán nhăn lại thành chữ xuyên, ngẫm lại ở triều đại của hoàng đế Cao Diễn, trượng phu khí phách hăng hái, lúc này lại đau đầu suy nghĩ, Hà phu nhân có chút không đành lòng, bà ta đi tới chạm vào bả vai của trượng phu, nhẹ nhàng an ủi: “Ông đừng tức giận, đó là Duệ Vương có tâm, chúng ta không đưa Tú Tú cho hắn, hoàng thượng cũng không có cớ đối phó ông.”
Dù ngoại tôn nữ có tốt thế nào đi chăng nữa cũng không thể so với trượng phu, huống chi chỉ là bị Duệ Vương ôm một lần, thanh danh bị tổn hại chút thì tổn hại chút đi, dù sao dựa theo tính tình của trượng phu, ngoại tôn nữ cũng phải gả cho bá tánh tầm thường. Hà phu nhân đã từng muốn giúp ngoại tôn nữ gả đến một nhà có chức quan nhỏ, bây giờ xảy ra chuyện này, đành phải ủy khuất ngoại tôn nữ, cũng may còn có bọn họ chống lưng, bá tánh tầm thường tuyệt đối không dám ghét bỏ ngoại tôn nữ.
Triệu Phổ vỗ vôc tay thê tử, ông ta không nói gì, Duệ Vương có tâm tư muốn mượn sức ông ta, ông ta có thể nắm giữ ngoại tôn nữ, nhưng ông ta sợ Tuyên Đức Đế….
Cung điện tráng lệ nhất ở trung tâm hành cung, Tuyên Đức Đế dựa lưng vào giường, nghe đại thái giám Vương Ân bẩm báo xong, Tuyên Đức Đế xoa xoa trán, không vui nói: “Bao giờ lão nhị mới có thể sửa đổi tính tình thương hoa tiếc ngọc đây, không chú ý săn thú cư nhiên còn có tâm tư rảnh rỗi đi cứu mỹ nhân, không có tiền đồ.”
Hoàng thượng có thể mắng nhi tử, Vương Ân lại không dám phụ họa, hắn cười làm lành nói: “Duệ Vương thiện tâm nên không thể mặc kệ.” Hắn không biết Thọ Vương bỏ mặc Trần Tú, nếu không Vương Ân tuyệt đối không dám khen Duệ Vương tốt bụng, vì như vậy không phải hắn đang ám chỉ Thọ Vương không tốt sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây