Sở Vương một đường bay nhanh trở về Vương Phủ của mình.
Trong hậu viện, Phùng Tranh đang dỗ hài tử, trong ngực ôm Thành ca nhi hơn ba tháng, ngồi bên cạnh là Thăng ca nhi sắp bốn tuổi. Thăng ca nhi vừa mới cùng đệ đệ chơi trong chốc lát, bây giờ đang chơi cửu liên hoàn, thằng bé cúi đầu, để lộ ra gương mặt mập mạp, miệng nhỏ chu chu, ngón tay béo không ngừng đẩy tới đẩy lui, trông cực kỳ chăm chú.
Phùng Tranh nhìn trưởng tử của mình không chớp mắt. Đầu tháng chạp năm trước, nàng đã suy nghĩ cẩn thận rồi, tiến cung chuyển tin cho Lý hoàng hậu, sau đó qua nửa tháng, Lý hoàng hậu liền bị bệnh. Phùng Tranh cho rằng Lý hoàng hậu sẽ trong lúc mang bệnh cầu Hoàng Thượng gọi Thăng ca nhi tiến cung, kết quả trong cung chậm chạp không có tin tức, mà bệnh của Lý hoàng hậu cũng đã tốt lên.
Lý hoàng hậu rốt cuộc chuẩn bị khi nào mở miệng, hay là, bà ta cảm thấy mở miệng rất khó khăn, cho nên tạm thời buông tha?
Phùng Tranh rất hy vọng là vế sau, nếu như Lý hoàng hậu tự mình buông tha, thì không thể coi là bọn họ đắc tội Lý hoàng hậu, sau này Vương Gia xảy ra chuyện gì, ít nhất Lý hoàng hậu cũng sẽ không bỏ đá xuống giếng, nàng cũng sẽ cố gắng thuyết phục Vương Gia sửa đổi một chút tính tình. Trước kia chỉ có hai vợ chồng bọn họ, Vương Gia đùa vui ồn ào, cùng lắm thì nàng và Vương Gia cùng bị phạt, nhưng bây giờ. . .
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây