Trời còn chưa sáng, Tống Gia Ninh liền tỉnh, khuê phòng một vùng tăm tối, bên ngoài yên lặng như tờ, một lát sau, có tiếng gà gáy sáng loáng thoáng phiêu qua. Tống Gia Ninh nằm trong ổ chăn ấm áp, suy đoán hiện tại có thể ngay cả giờ mẹo cũng chưa tới, đổi thành mùa hè, ngoài cửa sổ đã tảng sáng rồi, mùa đông lạnh lẽo này, hừng đông sẽ chậm hơn một canh giờ.
Tống Gia Ninh nằm không nhúc nhích, thời gian dần trôi qua, nghe được Thọ vương phủ bên cạnh tựa hồ có chút động tĩnh.
Thọ vương, tỉnh chưa?
Nghe những tiếng vang kia dường như xa không thể chạm, Tống Gia Ninh nghĩ tới Thọ vương giống như Thần Tiên, sau đó quỷ thần xui khiến, nghĩ tới tối hôm qua mẫu thân ở bên tai nàng nhẹ giọng nhắc nhở. Mẫu thân muốn dạy nàng, Tống Gia Ninh còn tưởng rằng có gì đứng đắn mà phu nhân nên học, nghiêm túc chăm chỉ nghe xong, kết quả cùng nàng trải qua không có khác biệt quá lớn, nói chung giữa nam nữ đều là những chuyện kia. Nhưng, đêm nay nam nhân cùng nàng động phòng không tầm thường, chính là Đế Vương tương lai.
Hoàng Thượng đấy, nam nhân tôn quý nhất trên đời này, nàng một cô nương từ huyện thành nhỏ Giang Nam, thế nhưng lại có may mắn gả cho hắn làm vợ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây