Tô Mạn cũng không lãng phí tri thức của nhóm người lao động này, cô mở một lớp huấn luyện ở huyện cho thanh niên trí thức, dạy họ học chăn nuôi, làm mộc. Họ dù sao cũng là những thanh niên tri thức của thành phố lớn, ở trong mắt Tô Mạn, thật đúng là những vật báu quý giá mà.
Tô Mạn còn định mở thêm một nhà xưởng cho họ, lực lượng sản xuất chính là thanh niên trí thức. Họ có văn hóa nên việc học kỹ thuật sẽ càng nhanh hơn.
Các công xã bên dưới sau khi làm công tác tư tưởng xong sẵn sàng đón nhận thanh niên trí thức từ thành phố lớn về, trang trại chăn nuôi có kế hoạch làm mô hình chăn nuôi kỹ thuật cao, yêu cầu nhân viên chăn nuôi phải có bằng cấp. Người tại công xã phù hợp với yêu cầu không nhiều, nên chỉ trông cậy vào các đồng chí thanh niên trí thức này, kết quả lại bị huyện nhanh chân giành trước…
Khi huyện bố trí xong việc này, cuối cùng thì Tô Mạn cũng nghe được chút tin tức về đồng chí Lão Thôi từ một vị lão đồng chí trong danh sách Thôi Hướng Bắc đưa cho.
Đồng chí Lão Thôi tính tình nóng nảy, như chiến sĩ xung phong đầu chiến tuyến. Ban đầu chuẩn bị đưa đi trải nghiệm cuộc sống nông trường. Nhưng ông vận khí tốt, chỉ phải về hưu sớm. Đồng chí Lão Thôi không thể ngay lập tức quen với cuộc sống về hưu, không được như một chiến sĩ hy sinh oanh liệt mà phải ảo não lui xuống, ông thấy thế thật mất mặt. Ngày nào cũng ru rú trong nhà không ra khỏi cửa, còn la hét muốn về quê làm ruộng. Nhưng ai cũng biết quê nhà ông làm gì có phần đất của ông.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây