Ai biết được tương lai mấy năm sau còn có thể để cô tự tiện quyết định nữa hay không. Bây giờ có thể trải sạp hàng thì tương lai có thể phát triển ổn định.
Vì do Tô Mạn lãnh đạo, toàn bộ Nam Bình đều là hấp tấp làm việc, ai nấy đều nhiệt tình tràn đầy năng lượng. Nhất là thời điểm sau đầu năm mới, gia súc của các trang trại chăn nuôi lần lượt xuất chuồng. Thu nhập dồi dào càng khiến người Nam Bình có thêm hy vọng, họ cảm thấy con đường này dù có khó khăn đến đâu cũng phải nghiêm túc bước xuống.
Thôi Hướng Bắc cũng không rảnh rỗi, mỗi ngày đều cầm sách vở tài liệu chuyên môn ngồi trong phòng làm việc của Tô Mạn với cô. Cô ngồi một bên làm việc thì anh ngay sát bên học tập, bám dính cô.
Lúc Tô Mạn mệt mỏi thì anh đi qua cho bóp vai cho cô, rót cho cô chén nước nóng. Cực kỳ quý trọng mỗi phút giây ở cùng Tô Mạn.
Nhìn Tô Mạn mỗi ngày đều rất bận rộn, có khi bận quên cả ăn làm anh phải đến nhắc nhở, trong lòng anh cực kỳ đau lòng. Nghĩ rằng anh vẫn ở đây, nếu anh không ở đây, có phải mỗi ngày Tô Mạn đều sống như vậy không. Trong âm thầm bàn giao với thư ký Tôn, nhất định phải nhớ nhắc nhở Tô Mạn ăn cơm uống nước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây