“Thực sự cũng không tệ lắm, tuy đồ của các cô chế tác có hơi thô một tí, thế nhưng ở những thị trường bậc thấp vẫn rất được hoan nghênh. Ở đất nước tôi, dù có là người dân ở tầng lớp thấp cũng có cuộc sống sung túc hơn bên các cô một chút. Đồ dùng của các cô, họ mua được.”
Nhóm các đồng chí trong bộ đối ngoại suýt chút nữa đã liệng ly trà vào người ông ta rồi.
Tô Mạn cười nói: “Vậy sao, nghe ngài James nói thế, tôi cũng thấy ngại khi phải bán đồ gia dụng cho các ông đấy. Dù sao thì đối với việc quản lý hàng xuất khẩu, chúng tôi làm rất nghiêm khắc. Nếu hàng xuất ra là loại thô kệch thì sẽ làm ảnh hưởng đến danh dự của chúng tôi.”
James ngây người một lúc, sau đó nói: “Xin lỗi, có lẽ hôm nay tôi uống hơi nhiều rượu vang.”
Tô Mạn cười nói: “Vậy thì lần sau trước khi đến đây, ngài James nên uống ít cà phê tỉnh táo tinh thần mới được. Dù sao thì chúng ta đang bàn chuyện làm ăn kiếm tiền. Không thể qua loa được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây