“Ừ.” Thôi Hướng Bắc không chút do dự ừ một tiếng.
Tô Mạn: “… Em không đành lòng.” Điều quan trọng là cô không tính làm như vậy.
Thôi Hướng Bắc nở nụ cười: “Tô Mạn, em là người bạn đời tinh thần của anh. Là trụ cột tinh thần của anh. Chỉ cần em ở bên cạnh anh, thứ khác cũng không quan trọng.
Tô Mạn nghiêm mặt như gỗ, không, đối với cô mà nói, thứ khác vẫn rất quan trọng. Dù sao cũng không thể cả hai đời ngay cả trái cấm cũng không thể ăn một miếng chứ.
Hai người cũng không dám đợi ở trong phòng, Tô Mạn lôi kéo Thôi Hướng Bắc đi ra ngoài: “Em muốn đi tìm chú Cố thảo luận vài ý kiến, một mình em đi không tiện lắm, chúng ta cùng đi, xem như vãn bối chào hỏi một chút.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây