Tô Mạn thầm nghĩ khẩn trương cái gì, cho dù cha mẹ Thôi Hướng Bắc anh không đồng ý cho cô và Thôi Hướng Bắc ở bên nhau, cô vẫn muốn ở bên Thôi Hướng Bắc. Cô thích chính là Thôi Hướng Bắc, cũng không phải cha mẹ anh. Cho nên không có gì phải khẩn trương cả. Nhưng cô vẫn nói: “Ừ, có anh ở đây em sẽ không khẩn trương.”
Sau khi ăn xong Lý Xuân Hoa lén lôi kéo Tô Mạn: “Con đến tỉnh thăm dò tình hình trước, xem cha mẹ cậu ấy là loại người gì, rồi nói với mẹ bên đây một tiếng, mẹ phải chuẩn bị tốt. Xem coi lấy thái độ gì tiếp đãi bọn họ.”
Tô Mạn nở nụ cười, cứ bảo khi nào thì bà cụ coi trọng quy củ như vậy: “Thái độ còn có gì khác nhau sao?”
Lý Xuân Hoa nói: “Đương nhiên là có, nếu cha mẹ cậu ấy xem thường chúng ta tới từ địa phương nhỏ, mẹ cũng tỏ ra phách lối để bọn họ thấy chúng ta không phải người dễ ức hiếp. Nếu cha mẹ cậu ấy cực kỳ hòa khí, mẹ cũng nhiệt tình chiêu đãi, để người ta cảm nhận được thái độ thân thiện của chúng ta.”
Tô Mạn cười gật đầu: “Được rồi được rồi, lát nữa sau khi con thăm dò tình huống sẽ nói với mẹ ngay.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây