Tô Mạn khẽ cười: “Mũ trên đầu chúng tôi còn ít sao? Lãnh đạo nào mà không phải là mũ của chúng tôi. Mặt bánh, làm càng lớn thì phân mới càng nhiều được.” Cô nói rồi vẽ hai vòng tròn lên bảng đen, một vòng lớn, một vòng nhỏ.
“Mặt bảnh nhỏ này chính là xưởng gia dụng tỉnh thành bây giờ.”
Cô lại chia ra một phần trên mặt bánh lớn: “Phần này chính là xưởng gia dụng tỉnh thành trong tương lai. Mọi người xem thử, bên nào lớn hơn? Thêm một cái mũ cũng không đồng nghĩa với việc nó trở nên nhỏ hơn, cũng không đồng nghĩa với việc việc mà mọi người quản lý ít đi. Mà là đồng nghĩa với việc nó phát triển lớn mạnh hơn! Tôi có thể đảm bảo, ban lãnh đạo giữ nguyên không thay đổi, người nào làm tốt còn có thể có cơ hội điều động đi xưởng chính. Điều này chứng minh mọi người sẽ có nhiều cơ hội hơn.”
Mấy người đều nhìn bảng đen đó, trong lòng đang lẩm bẩm chuyện này.
Xưởng phó Lý nói: “Đừng nói toàn là lợi ích của chúng tôi, nếu như Nam Bình các cô không có lợi thì cô cũng sẽ không đến đây.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây