Quay Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố

Chương 707: Tầm nhìn phải xa

Chương Trước Chương Tiếp

Tô Mạn trực tiếp đứng dậy, đi đến trước bảng đen trong phòng họp: “Đầu tiên tôi sẽ nói về con đường tiêu thụ, mọi người cũng thấy rồi đấy, bây giờ Nam Bình chúng tôi không thiếu cái này. Bởi vì xưởng của các người treo bảng hiệu của Nam Bình chúng tôi, có phải mọi thứ vẫn bán chạy sau khi mang ra ngoài không? Có phải những phân xưởng sản xuất khác kém hơn rất nhiều không? Đây chính là khoảng cách, treo bảng hiệu của Nam Bình chúng tôi, hàng các người làm ra mới được người dân sẵn sàng móc tiền ra mua.”

Lời này khiến cho mấy vị lãnh đạo đỏ mặt tía tai.

“Có những con đường tiêu thụ này của chúng tôi, xưởng gia dụng của các người thế nào cũng phải mở rộng thêm. Ngoài ra, chúng tôi còn có sự ủng hộ từ bên tỉnh, nếu như các người trở thành phân xưởng của chúng tôi, tài nguyên bên tỉnh không phải đều sắp xếp cho các người cả sao? Đó là điều mà Nam Bình chúng tôi liều sống liều sống để có được đấy. Các người được lời rồi!”

“Chúng tôi không ham.” Xưởng trưởng Tôn mạnh miệng nói.

Tô Mạn cười: “Lời này nói ra, không có độ tin cậy gì cả. Hơn nữa ông Tôn, ông biết đấy, chúng tôi có đất ở xưởng gia dụng tỉnh thành. Xây phân xưởng là chuyện trong giây phút. Một khi chúng tôi xây dựng phân xưởng lên, xưởng gia dụng tỉnh thành có còn chỗ đứng nữa không? Chính phủ phải chỉnh hợp tài nguyên, một thành phố cần đến hai xưởng gia dụng sao? Đương nhiên là mạnh thắng yếu thua. Đến lúc đó xưởng bị bãi bỏ, phân luồng công nhân cũng không phải là chuyện không thể. Nếu như trở thành phân xưởng của chúng tôi, thì hoàn toàn không có bất cứ nguy cơ gì cả.”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 18%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)