“Chẳng phải do tôi quan tâm các ông sao, nghĩ đến việc toàn là các đơn vị anh em. Nếu các ông đã có suy nghĩ như thế thì tôi đâu thể không nể mặt các ông, không thể để các công nhân buồn bã. Lỡ như bọn họ lại gây chuyện gì nữa, chẳng phải sẽ ầm ĩ lớn à? Tôi đều vì hòa bình của xưởng cả mà.”
“…”
Tô Mạn cảm thấy nói nữa thì lão Tôn sẽ tức đến phát ngất. Nếu như tức đến nỗi phải vào viện thì chuyện này thực sự không thể đàm phán thành công rồi, vậy nên cô vội vàng lấy cho ông ta một cốc nước nóng: “Ông đừng nổi nóng, chúng ta đàm phán trong hòa bình nhé, tức đến chết rồi thì làm sao? Chúng ta tới đây có phải vì cãi nhau đâu, nếu không thì lãnh đạo xưởng các ông đã đến đây họp bàn rồi. Chúng ta nói chuyện tỉ mỉ đã rồi các ông đưa ra quyết định nhé?”
Xưởng trưởng Tôn bị sự thay đổi thái độ của cô làm cho quay cuồng, trong nháy mắt đến cả cơn tức cũng không thể bộc phát nữa. Ông ta cầm cốc nước lên uống, kết quả là nước quá nóng khiến cho miệng bị bỏng luôn.
Tô Mạn: “…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây