Tô Mạn đương nhiên sẽ không nói là vì công việc thuận đường nên tới. Trước kia cảm thấy sẽ có lúc chia tay, cô đều sẽ dỗ người vui vẻ, huống chi là hiện tại?
Cô không chút nào chột dạ, cười khanh khách nói: “Nhớ anh, nên tới đây thăm anh.”
Trái tim Thôi Hướng Bắc giống như bị va chạm một cái, cứ ngơ ngác như vậy nhìn Tô Mạn. Hạnh phúc nói không nên lời.
Tô Mạn cười nói: “Phát ngốc cái gì vậy? Lên xe ăn cơm đi, anh muốn để em đói bụng sao?”
Thôi Hướng Bắc vội vàng ngồi lên xe.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây