Lúc này Tô Mạn mới cười rồi ngồi vào ghế lái, sau đó khởi động xe, lái xe ra khỏi trường đại học.
Thôi Hướng Bắc nghiêng đầu nhìn Tô Mạn.
Tô Mạn đã cắt tóc ngắn rồi, cô thật đẹp, để kiểu tóc này cũng làm rõ vẻ đẹp hiên ngang. Đặc biệt là biểu cảm của cô khi lái xe không giống với lúc bình thường, cũng không giống với lúc làm việc. Dường như mang đến một cảm giác tùy hứng.
Đây là người con gái anh thích, nhìn thế nào thì cũng thấy ưu tú như thế. Tất cả khiến anh không thể rời mắt.
Tô Mạn cảm giác có ánh nhìn, cô nhìn anh một cái rồi cười nói: “Anh nhìn em làm gì, nhắm mắt lại hưởng gió trời đi, nghỉ ngơi cho khỏe một lát. Đợi đến nơi thì em cho anh ngắm đủ luôn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây