Dựa theo danh sách, Tô Mạn đã đến phòng ngủ tập thể. Tô Thu Nguyệt không sống cùng Tô Mạn, dù sao sống ở ký túc xá cũng tiện đi học, thường ngày được nghỉ cũng phải ôn tập bài vở. Bây giờ Tô Thu Nguyệt đã tốt nghiệp, cô ta bận rộn thu dọn đồ đạc đi nhờ vả Tô Mạn. Thấy Tô Mạn đến, cô ta vui vẻ ôm chầm lấy cô: “Em gái, thấy chưa? Chị tốt nghiệp loại ưu đấy.”
“Không phải chị muốn lên tỉnh để được sống ở thành phố lớn à?”
Tô Thu Nguyệt nói: “Đó chỉ là suy nghĩ trước đây mà thôi. Giáo viên đã nói Nam Bình thiếu người tài, không ai giỏi mà lại muốn đến Nam Bình cả. Nếu chị đã tốt nghiệp loại ưu, tất nhiên không thể rời khỏi Nam Bình được. Hơn nữa, em vất vả như vậy, chăm chỉ như vậy, chị cũng phải chia sẻ gánh nặng với em bằng mọi giá chứ.”
Tô Mạn ngạc nhiên nhìn cô ta.
“Sao lại nhìn chị như thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây