“Thứ nhất, một xưởng nho nhỏ như Nam Bình có thể nghĩ đến việc lớn mạnh, nhưng xưởng đồ gia dụng tỉnh hiện tại lại an nhàn, không có chí tiến thủ. Bây giờ mới tích cực thì cũng đã lạc hậu rồi. Thứ hai, tỉnh chỉ cần giúp đỡ một thương hiệu đồ gia dụng là được rồi. Giúp đỡ nhiều hơn thì lại được cái nọ mất cái kia, cuối cùng tài nguyên phân tán thì không có cái gì thành công cả. Thứ ba, xưởng gia dụng tỉnh có thể đảm nhận được trọng trách không? Chuyện này các ông tự mình khảo sát đi, bốn năm không mở rộng, là do lãnh đạo vô năng hay là do đồng chí công nhân không đủ nỗ lực. Thứ tư, các ông đến tỉnh xin ủng hộ, nhưng đến cả kế hoạch cũng không có, đây là chuẩn bị bắt chước theo kiểu của Nam Bình sao?”
Từng lý do một tát đôm đốp vào mặt người ta.
Lãnh đạo thành phố quay về phê bình lãnh đạo xưởng đồ gia dụng tỉnh một trận. Không có chí tiến thủ, không biết động não, cũng không chuẩn bị cho tốt, còn không ngại mà làm loạn.
Đầu tiên là chỉnh đốn lại mấy quầy hàng lộn xộn cho gọn gàng đã rồi nói.
Xưởng trưởng Tôn quay về xưởng thì đen cả mặt, mở một cuộc họp, quyết định tự mình làm. Đầu tiên là đi học các tài trợ bên Nam Bình, làm nên tên tuổi đã rồi nói tiếp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây