Tô Mạn cũng vui vẻ nói cảm ơn, cảm ơn các lãnh đạo ủng hộ Nam Bình.
Rời khu chính phủ bên này, huyện trưởng Triệu thở phào một cái: “Tiểu Tô à, vừa nãy lá gan của cháu cũng thật lớn, cái gì cũng nói được, bộ không sợ lãnh đạo không vui hả?”
“Hết cách rồi, chuyện này chúng ta phải nhanh nhanh làm. Lời này chú không tiện nói, cháu có thể nói. Đến lúc đó nhiều lắm chính là cháu bị phê bình mà thôi. Cháu là một nhân vật nhỏ bé, cũng không có gì ghê gớm. Chỉ cần bên chú không bị ảnh hưởng là được.” Tô Mạn nói mình rất có tinh thần hy sinh. Thật ra chẳng qua là nhìn người bày món mà thôi.
“Về sau cháu vẫn phải chú ý chút, người trẻ tuổi cũng đừng bởi vì đắc tội với người ta, làm lỡ tiền đồ.” Huyện trưởng Triệu khó có khi nói một câu thiệt tình.
Tô Mạn vội vàng đồng ý: “Cám ơn sự quan tâm của lãnh đạo, cháu nhất định nhớ rõ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây