Cô cười: “Vậy thì chúc mừng thư ký Ngụy.”
“Chưa nói đến chúc mừng, nói đến thì tôi rất luyến tiếc nơi này, nhất là đồng chí Tô Mạn cô, thời gian chúng ta cộng tác, trong lòng tôi luôn ghi nhớ, nhưng thứ như duyên phận, tôi cũng không thể cưỡng cầu.”
Rầm một tiếng, Thôi Hướng Bắc ở bên cạnh đặt bát đũa xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Ngụy Quang Minh: “Vị đồng chí này, nói chuyện phải chú ý một chút, đừng nên nói lung tung!”
Ngụy Quang Minh cũng không sợ, nếu thật sự bị thằng nhóc này đánh mới tốt, trước khi đi để đối tượng của Tô Mạn ăn thiệt thòi lớn, đưa đến cục cảnh sát, cán bộ đánh nhau không phải chuyện nhỏ.
Tô Mạn: “Uống hết canh đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây