Bí thư Cao: “Đồng chí Quốc Bình, chuyện này không phải chúng tôi tước đoạt quyền lợi của ông, mà chính là tình hình hiện tại thật sự hạn chế, Nam Bình chúng ta không có điều kiện đấy, cũng không thể nào ăn không nói đó. Trước đó mấy năm trước Nam Bình chúng ta cũng học người ta luyện thép, còn lấy nồi sắt trong nhà dân chúng mang đi luyện, nhưng kết quả thì sao… Điều này chứng minh công nghiệp nặng không dễ làm như thế, chúng ta phải nhìn thẳng vào thực tế.”
Huyện trưởng Triệu cười lạnh: “Ở trong lòng những đồng chí khác, khó khăn cũng chỉ là không trở mình đi qua núi, ở trong lòng Triệu Quốc Bình tôi, ngay cả những ngọn núi tuyết gian nan hiểm trở kia, những lão tiền bối vẫn vượt qua được, không gì là không chiến thắng nổi, ông cứ nói đi, có thể làm được cái này hay không.”
Bí thư Cao thở dài: “Tôi vẫn nói câu kia, muốn ổn thỏa, Nam Bình không thể liều lĩnh mạo hiểm như thế, hiện tại Nam Bình không có tiền.”
Huyện trưởng Triệu nháy mắt với Tô Mạn.
Tô Mạn lập tức hiểu ý: “Hai vị lãnh đạo, hai chú đừng tranh nữa, nếu để cháu nói, cứ dựa theo ý định của cháu là được. Bí thư Cao cũng là một lòng vì Nam Bình, huyện trưởng Triệu, chú cũng đừng bướng bỉnh, chú cũng một lòng vì Nam Bình, chúng ta đều vì sự phát triển của Nam Bình, làm gì mà không phải là làm chứ? Thật ra xưởng đồ gia dụng cũng rất có tương lai, mọi người đều vì thành tích mà đổ xô đi làm công nghiệp nặng, chúng ta hi sinh đi làm công nghiệp nhẹ, đây không phải là tinh thần kính dâng sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây