Tô Mạn đáp: “Biết rồi biết rồi, đồng chí Thôi Hướng Bắc là một đồng chí tốt. Yên tâm đi, em cũng sẽ không bị người bắt nạt đâu. Người em quen biết ở nơi này cũng không ít, không có người nào có thể bắt nạt được em.”
Một điểm này cô rất có tự tin. Bây giờ cô cũng được tính là đã đứng vững gót chân rồi.
Cơm trưa ăn ở bên nhà ăn, bởi vì xưởng gia dụng cách bến tàu khá gần. Thôi Hướng Bắc lại ngồi thuyền đi, nên ở bên này ngược lại cũng tiện.
Sau khi ăn cơm xong, Tô Mạn kéo Thôi Hướng Bắc đến văn phòng, đưa quà mà mình đã chuẩn bị sẵn cho anh.
Cô cảm thấy nên có qua có lại, đã nhận quà rồi, có thế nào cũng phải tặng lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây