“Rất…” Thôi Hướng Bắc nhìn về phía Tô Mạn: “Anh cũng không nhìn bọn họ, không biết có xinh không.”
Tô Mạn nở nụ cười: “Không sao, em cũng có phải loại người nhỏ nhen đó, Thôi Hướng Bắc, em chỉ muốn nói với anh, nếu có một ngày anh có suy nghĩ khác, phải nói rõ với em trước. Sau này hai chúng ta chia tay, anh tìm ai, em cũng không có ý kiến.”
“Em đang nói lung tung gì thế?” Thôi Hướng Bắc kích động siết chặt bàn tay cô: “Anh là loại người đó sao?”
“Anh đừng hiểu lầm.” Tô Mạn vỗ nhẹ lên tay anh: “Em không nghi ngờ anh.”
Cô nói những lời này với anh, chỉ là vì bây giờ cô đang thích Thôi Hướng Bắc, cho nên cũng không hy vọng sau này sau khi chia tay sẽ trở thành kẻ thù. Cô mong rằng sau này có chia tay rồi, cũng là chia tay trong hòa bình, mà không phải bởi vì phản bội. Cô không có cách nào chấp nhận sự phản bội. Cho dù cái thích này của cô đối với anh cũng không sâu đậm như vậy, cũng không đến mức đau đến đứt ruột gan, nhưng vẫn không có cách nào chấp nhận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây