Thôi Hướng Bắc nở nụ cười rạng rỡ đầy vui mừng: “Thật sự không sao đâu, anh ăn tốt hơn người khác nhiều. Khi giáo sư của bọn anh tìm anh làm việc, cũng sẽ kêu anh đi tới nhà ăn của giáo sư ăn.”
Tô Mạn hỏi: “Anh có quan hệ rất tốt với giáo sư của các anh, vậy không phải anh học rất giỏi hay sao?”
Thôi Hướng Bắc gật đầu một cách tự tin: “Bây giờ anh là trợ giảng cho giáo sư cơ học của bọn anh. Thầy ấy tốt với anh lắm, cho anh rất nhiều cơ hội. Bình thường khi anh nghỉ, không có thời gian tới thăm em chính là vì phải làm việc cho giáo sư, nhận sự hướng dẫn của thầy ấy.”
Học bá, đúng là học bá.
Tô Mạn khen ngợi: “Thôi Hướng Bắc, em đã nói anh nhất định có thể làm được mà. Anh nhìn xem bây giờ anh học giỏi bao nhiêu. Giáo sư của các anh thích anh như vậy, chắc chắn cũng là vì anh thông minh lại còn rất cố gắng, anh phải kiên trì, đừng làm phụ sự kỳ vọng của mọi người đối với anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây