Những lời đường mật này rõ ràng lại càng thật lòng hơn bản thân Tô Mạn viết nhiều.
Tô Mạn cười, cất kỹ thư đi, cô nghĩ đến cuối năm này cũng không có chuyện gì, đợi sau khi tuyết rơi, công trường xây nhà ở bên nhà xưởng dừng làm việc, cô sẽ đi lên tỉnh thăm Thôi Hướng Bắc.
Cô có kế hoạch như vậy, nhưng ngay buổi chiều tan làm, Thôi Hướng Bắc đã xách túi tới văn phòng.
Mái đầu để một tấc của anh dài ra một chút, nhìn vào cũng có khí chất sinh viên hơn.
Trông thấy Tô Mạn ở trong văn phòng, Thôi Hướng Bắc đứng ở cửa cười: “Tô Mạn, anh về rồi này.” Cười đến vô cùng xán lạn, giống như một mặt trời đang tỏa sáng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây