Cán bộ chuyên trách Hải nói: “Xưởng trưởng Tô, đây là một cơ hội tốt. Xưởng gia dụng Nam Bình còn rất nhỏ.”
“Xưởng gia dụng Nam Bình tự tin rằng sẽ tạo ra bản sắc riêng. Bây giờ còn nhỏ, nhưng rồi sẽ lớn lên thôi. Xưởng gia dụng Nam Bình hiện tại giống như một đứa nhỏ, cần được tôi luyện, tìm tòi chứ không phải cứ sống dưới đôi cánh của người lớn. Nếu thế thì dù lớn lên rồi cũng sẽ không có quá nhiều triển vọng.”
Tô Mạn không hề muốn đội tổ tông lên đầu mình. Nếu thực sự sát nhập với xưởng gia dụng của tỉnh, nơi đây sẽ biến thành phân xưởng, sau này có quyết sách gì cũng đều phải nghe theo, ở đây không dễ để làm gì đó. Mọi sự sắp xếp cho xưởng gia dụng Nam Bình của cô đều sẽ như dã tràng xe cát.
Cán bộ chuyên trách Hải nghe Tô Mạn nói vậy thì lại quan sát tỉ mỉ cô một lần nữa. Ông ta cảm thấy đồng chí này không hề giống một cô gái trẻ. Phó chủ nhiệm Hình hơi không vui, nhưng nghĩ đến xưởng mình không mặn mà lắm với cái xưởng nhỏ này nên ông ta cũng kệ, có điều vẫn đề nghị chuyện tham quan xưởng.
Tất nhiên Tô Mạn phối hợp với chuyện này, chẳng có gì là bí mật ở đây cả. Tô Mạn đích thân dẫn bọn họ tham quan khu xưởng, trước hết là đến ban sản xuất, những người thợ đang làm việc đâu vào đấy, thợ học việc ở bên cạnh chịu khó giúp đỡ, ai làm phần người đấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây