“Tôi đậu rồi, tôi, tôi trở thành công nhân rồi.”
Người mấy ngày đều luôn rất bình tĩnh như cô ta lúc này cũng khóc không thành tiếng.
“Cô gái à, cô sao thế?” Có người phụ nữ đứng bên cạnh kéo tay cô ta.
Tống Ngọc Hoa ngẩng đầu, mắt ướt đẫm nhưng trong đó tràn ngập ánh sáng: “Tôi được làm công nhân rồi, tôi thi đậu rồi.”
Cô ta chưa từng nghĩ, đời này của cô ta có thể đi được tới bước này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây