Xưởng trưởng Cao cảm thấy bản thân chịu ấm ức rồi. Nói tới nói lui, vẫn là xưởng gạch bị người ta xem thường.
Có gì mà xem thường chứ, tốt xấu gì xưởng của ông ta cũng là một xưởng lớn.
Sau khi quay về xưởng, ông ta gọi Thôi Hướng Bắc đến phòng làm việc.
Ông ta nói với Thôi Hướng Bắc về lo lắng của mình ở xưởng gia dụng.
“Tiểu Thôi à, chúng ta phải có niềm vinh dự tập thể, phải tiến về phía trước. Không thể để người ta giẫm bộ mặt chúng ta dưới chân được. Bộ mặt này của chúng ta còn phải nhặt lên, còn phải để người ta nể mặt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây