Chuyện này cũng chỉ dừng ở ý nghĩ thôi. Dù sao cũng không thể vì chuyện này hại Tô Mạn.
Sau khi đuổi đội trưởng Quách đi mất, Lý Xuân Hoa vui mừng nói: “Ông nó à, vẫn là ông biết nói chuyện. Nói tới nỗi họ Quách kia không nói nên lời.”
Tô Thiết Sơn kiêu ngạo nói: “Đây dù sao cũng là chuyện của đàn ông bọn tôi. Chắc chắn là đàn ông bọn tôi nói rồi. Có phải không?”
Lý Xuân Hoa khen: “Đúng đứng đúng, ông nói đúng. Dù sao chúng ta phải trông coi nhà ta. Bây giờ chúng ta không giống với trước kia, cái gì cũng phải chú ý, đừng để người ta lợi dụng sơ hở.”
Chuyện này, Lý Xuân Hoa cũng không gọi điện thoại nói với Tô Mạn. Cảm thấy không cần thiết tăng thêm phiền phức.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây