Thôi Hướng Bắc có chút mất mát, siết chặt cuốn sổ trong tay: “Tôi sẽ ôn tập thật tốt, cảm ơn cô, Tô Mạn.”
Tô Mạn nói: “Có gì đâu mà phải cảm ơn, ngày nào anh cũng đưa tôi về nhà là đã giúp tôi rất nhiều rồi.”
Tuy chưa nói gì nhưng mỗi ngày có người đi theo phía sau cũng khiến lòng cô an tâm hơn nhiều: “Ôn tập cho tốt, cố gắng đậu vào một trường đại học tốt. Tốt nghiệp sớm chừng nào thì hay chừng đó.”
“Được.” Thôi Hướng Bắc nghiêm túc gật đầu.
Thời tiết ngày càng lạnh, nhưng đối với người trong xưởng mà nói đây là một chuyện tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây