“Là tôi.” Thôi Hướng Bắc thả tay xuống, có chút ngượng ngùng nói. Giọng nói còn mang cảm giác thất bại.
Nghe thấy giọng nói của Thôi Hướng Bắc, trạng thái căng thẳng của Tô Mạn được buông lỏng, sau đó cô mới hỏi: “Sao anh lại ở đây?”
“Tôi... Tối nay tôi không ngủ được nên tới trường học dạo. Vừa hay nhìn thấy cô đi từ trong trường học ra, tôi nghĩ cô đi một mình không an toàn nên mới đi phía sau tiễn cô.”
Tô Mạn:... Có kẻ ngốc mới tin lời anh nói.
Cô nói: “Vậy sao nãy anh không gọi tôi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây