Xưởng trưởng Chu lập tức nói: “Tôi cũng đồng ý với ý kiến của đồng chí Tô Mạn, đồng chí này cũng quá đáng quá rồi, ra ngoài còn không biết sẽ nói thế nào nữa.”
Những xưởng trưởng khác cũng nhao nhao phụ họa.
Sau này Tiết Ngọc Tình này ra ngoài, lỡ như còn buông một vài lời gièm pha về những người như bọn họ thì phải làm sao?
“Tô Mạn, cô…”
“Chặn miệng lại, cho đi tiến hành giáo dục tư tưởng. Loại đồng chí này quả đúng là một con sâu làm rầu nồi canh!” Huyện trưởng Cao tức giận nói, thật mất mặt, quá mất mặt. Vào loại thời điểm này, không phải người thông minh đều nên nhận sai một cách chân thành, rồi rời đi với vẻ chán chường hay sao, mà cứ nhất định phải ầm ĩ đến khó coi như vậy. Huyện trưởng Cao cảm thấy mặt mũi của mình đều không biết để đâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây