Các lãnh đạo xưởng khác nghe ông ấy nói như vậy, ai nấy cũng cười khẩy trong lòng. Vẫn là không cần dùng đến cầu tàu, đợi cầu tàu này xây xong, xưởng gạch là cơ sở được lợi nhất.
Xưởng trưởng Lưu của xưởng thực phẩm nghiêm túc nói: “Xưởng thực phẩm chúng tôi không dùng cầu tàu, nhưng chúng tôi cũng phải ủng hộ xây dựng huyện, chúng tôi bỏ ra năm vạn.”
Bí thư Lâm cũng có chút phiền muộn, hai tên này quá giả tạo rồi. Ai cũng nói là không dùng cầu tàu này, thế ông ấy còn xây cầu tàu làm gì nữa? Đây là ăn no không chuyện gì làm sao?
Chỉ còn lại xưởng vải và xưởng gia dụng.
Xưởng trưởng Trần của xưởng vải nãy giờ vẫn giả chết không hó hé tiếng nào, đợi Tô Mạn mở lời. Ông ta cảm thấy, có lẽ Tô Mạn sẽ không thể bỏ tiền ra, đợi Tô Mạn nói không đưa tiền, ông ta cũng sẽ hùa theo nói mình cũng không có tiền.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây