Giám đốc Trần có hơi không đồng ý: “Nhưng phương tiện di chuyển quá chậm. Từ huyện của cô cũng phải đi mất nửa ngày.”
“Vì vậy, chỉ cần giám đốc Trần đồng ý, xưởng chúng tôi sẽ thuê một nhà kho trên tỉnh để chứa đồ gia dụng của xưởng. Nếu cửa hàng bách hóa đặt hàng ở đây, chỉ cần nhận đơn hàng rồi đến chỗ chúng tôi lấy hàng là xong.”
“Xem ra cô đã tính kỹ mọi mặt rồi.” Giám đốc Trần cảm thấy không có gì phải phản bác, ngẫu nhiên hỏi một vấn đề khó, đối phương đã có cách giải quyết.
Tô Mạn thấy giám đốc Trần bắt đầu xuôi xuôi, thì bắt đầu chơi đến bài tình cảm, chân thành nói: “Tất cả là vì sự phát triển của xưởng. Huyện Nam Bình của chúng tôi thiếu một ngành công nghiệp trụ cột. Để tăng thêm công nhân, chúng tôi đã mở một nhà máy sản xuất đồ gia dụng. Tất cả công nhân đều rất để tâm vào xưởng. Bởi vì để tâm nên đồ gia dụng được làm rất tỉ mỉ.”
Đã nói tới đây rồi, giám đốc Trần sao có thể phản đối nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây