Giám đốc Trần cầm chứng nhận công tác nhìn qua, ánh mắt hơi kinh ngạc, nhưng ông ta là người từng trải, vẻ mặt cũng không lộ ra quá rõ ràng, ông ta hiếu kỳ hỏi: “Huyện Nam Bình mở xưởng đồ gia dụng? Sao trước đây tôi chưa nghe qua?”
“Mới thành lập, mặc dù xưởng của chúng tôi mới mở, nhưng trên dưới huyện Nam Bình đều rất coi trọng xưởng đồ gia dụng này, mọi nguồn lực đều có người lo liệu, cho nên xưởng đồ gia dụng của chúng tôi hiện tại phát triển rất nhanh.” Tô Mạn nhắm mắt nói liều.
Tất nhiên giám đốc Trần không tin toàn bộ, ông ta đặt bút xuống, dựa vào ghế nói: “Tôi không biết gì về xưởng đồ gia dụng của cô, cũng không biết chất lượng sản phẩm của xưởng cô ra sao. Mặc dù cửa hàng bách hóa của chúng tôi cần tiếp nhận nhiều hàng hóa của các xưởng. Nhưng xét cho cùng, đồ nội thất chiếm nhiều diện tích. Chúng tôi không cho nhiều diện tích, chúng tôi không thể nhận tất cả đồ nội thất từ các xưởng. Hơn nữa các cô có thể bày trực tiếp tại cửa hàng bách hóa ở huyện các cô.”
“Cửa hàng bách hóa ở huyện chúng tôi cũng đã bày bán, nhưng đồ gia dụng của chúng tôi thực sự rất tốt. Tôi nghĩ những thứ tốt nên được mang ra ngoài cho mọi người biết.”
“Đồng chí, khẩu khí của cô lớn đó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây