Tô Mạn bảo Tô Thu Nguyệt ở trong huyện vài ngày, sau đó cô gọi điện đến công xã Bắc Hà, nhờ họ báo với Tô Đại Trụ là Tô Thu Nguyệt sẽ ở lại huyện vài ngày, người nhà đừng lo lắng.
Cứ như thế, Tô Thu Nguyệt ở lại nơi này với Tô Mạn, ban ngày cô ta đến xưởng nhìn Tô Mạn làm việc, thấy em gái nhà mình như thể sấm rền gió cuốn, tha hồ vùng vẫy, chỉ điểm giang sơn, trong lòng Tô Thu Nguyệt có đôi chút sùng bái.
Cô ta không khỏi than thở, tại sao đều cùng một mẹ sinh ra mà lại chênh lệch nhiều đến thế. Tuy em gái của cô ta vẫn là học sinh cấp hai, nhưng bởi vì người ta không muốn học, không có thời gian để học, bằng không thì thi đậu dại học thật đấy.
Nhưng khi nghĩ đến mấy ông anh nhà mình, cán cân trong lòng Tô Thu Nguyệt lại cân bằng, mẹ cô ta vẫn yêu thương con gái mà.
Trái lại Tô Mạn không có thời gian để suy nghĩ mấy chuyện linh tinh rối bời như cô ta, mỗi ngày cô phải để ý trông nom những chiếc tủ quần áo mới mà nhóm Trần Minh Hoa làm ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây