Tô Mạn cũng không tự mình coi thi mà để cho các thợ lâu năm của công xã Bắc Hà đến phỏng vấn. Dù tay nghề của các thợ lâu năm của công xã Bắc Hà không bằng những bậc thầy sống ẩn dật này, nhưng bọn họ vẫn có thể đánh giá đơn giản được. Bí thư Trình nghe xong yêu cầu của Tô Mạn, lập tức đồng ý và sắp xếp những người thợ giỏi nhất đến đây.
Nhân lúc trường tiểu học vẫn chưa khai giảng thì mượn sân thể dục của bọn họ để chuẩn bị cho buổi đánh giá thợ mộc tại đây. Trong phòng học sẽ thi trình độ văn hóa. Sau khi sắp xếp đâu vào đấy những chuyện thượng vàng hạ cám, Tô Mạn lại tìm bí thư Lâm để báo cáo tiến độ công việc. Cô cũng muốn nhờ một vài lãnh đạo đến tuyển dụng giúp.
Thông thường khi xưởng tuyển công nhân đều sẽ được quyết định chung bởi vài vị lãnh đạo. Nhưng hiện tại xưởng gia dụng chỉ có một lãnh đạo là Tô Mạn, không hợp quy định. Mà lúc này cũng có rất nhiều người tìm đến Tô Mạn, muốn đi cửa sau để được bố trí công việc trực tiếp. Tất nhiên Tô Mạn không đồng ý, từ chối rằng không chỉ có một mình cô quyết định người trúng tuyển mới lừa được bọn họ. Vì vậy, cô không định sẽ một thân một mình tuyển dụng, sau dễ đắc tội người ta.
Bí thư Lâm nói: “Thế này đi, chú sẽ bảo đồng chí bên công đoàn và cả Tiểu Lý đến.”
Tô Mạn cười nói: “Có họ, cháu không còn phải lo gì nữa rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây