“Tiểu Tô, chú chắc chắn sẽ suy nghĩ thật kỹ về chuyện này, nếu bí thư Lâm đã chọn chúng ta làm thí điểm, chúng ta chắc chắn sẽ làm tốt. Nếu cháu rảnh thì hãy thường xuyên về thăm mọi người nhé. Nói thật thì cháu không ở đây, thỉnh thoảng chú không quen lắm.”
“Chỉ cần mọi người không chê thì khi nào cháu về, cháu cũng sẽ đến đây thăm.” Mặc dù đã đi rồi, nhưng Tô Mạn cũng không định cắt đứt liên lạc với phía Bắc Hà. Bắc Hà đã trở thành hậu phương lớn của cô rồi.
Ngồi ở văn phòng của bí thư Trình một lúc, Tô Mạn đã thấy xe chở gạch từ lò gạch đến. Khi Tô Mạn đi ra ngoài, cô nhìn thấy Thôi Hướng Bắc đi từ trên xe xuống. Cả hai đụng mặt nhau. Tô Mạn có hơi ngại ngùng, nhưng thầm nghĩ có khi cậu thanh niên này còn ngại ngùng hơn.
Thế mà Thôi Hướng Bắc lại đi đến: “Đồng chí Tô Mạn, bây giờ cô đi lên huyện hả?”
Tô Mạn gật đầu. “Ngày mai phải đi làm, tôi về trước.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây