Tô Mạn nghe trong ý ông ấy là đang khen bí thư Trình, còn lấy Bắc Hà làm thí điểm, cô đoán trong lòng, xem ra bí thư Trình có khả năng sẽ thăng chức rồi.
Bàn xong chuyện này, bí thư Lâm uống ngụm trà, cười nói: “Vừa nãy nói qua chuyện khác mất, quên mất chuyện chính. Gần đây cháu ở bên bộ phận tổ chức như thế nào rồi. Trong thời gian mấy ngày hôm nay, đã thích ứng được rồi nhỉ.”
Tô Mạn lập tức nói: “Khả năng thích ứng của cháu rất giỏi, cháu đã chuẩn bị sẵn sàng từ sớm rồi. Hơn nữa mấy hôm nay cháu nhân cơ hội làm một phần kế hoạch công việc, vẫn chưa kịp báo cáo với trưởng phòng Nghiêm của chúng ta đấy.”
Bí thư Lầm vừa nghe thấy thế thì nói: “Kế hoạch gì, đưa chú xem thử. Chú với ông Nghiêm chào hỏi qua rồi, công việc của cháu do chú quản. Đương nhiên, nếu như có kiến nghị hay gì liên quan đến công việc của bộ phận tổ chức, có thể nói với trưởng phòng Nghiêm bọn cháu. Con người ông Nghiêm này có hơi nghiêm khắc, nhưng làm việc cũng rất nghiêm túc. Trước kia ông ấy từng học chính trị trong quân đội.”
Lúc này Tô Mạn mới biết tại sao trưởng phòng Nghiêm xem cô như không tồn tại rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây