Nhưng Tô Mạn thật sự không hoang mang. Ở trong mắt cô cũng không có ghế lạnh ghế nóng gì cả, băng ghế gì đó cô cũng có thể ngồi nóng cho chính mình. Hơn nữa cô tin rằng bí thư Lâm điều cô đến huyện, chắc chắn không phải muốn cho cô ăn không ngồi rồi. Bây giờ không tìm cô, đoán chừng là muốn cho bản thân cô làm quen thêm mà thôi.
Sắp xếp như vậy cũng vừa đúng ý của Tô Mạn, cô chuyên tâm vào làm quen với nội dung công tác của ban tổ chức, chế độ quy định và điều lệ tư tưởng đã đọc xong. Lúc này, cô mới bắt đầu vạch kế hoạch xây xưởng gia dụng ở huyện mà mình đã làm ở Bắc Hà trước đây.
Cô chuẩn bị thành lập một xưởng gia dụng ở huyện.
Huyện lớn như vậy lại không có tài nguyên quặng mỏ gì, cũng không có nhà xưởng công nghiệp loại hình lớn. Điều này dẫn đến một bộ phận người ở trong huyện rơi vào trạng thái mất việc.
Nhưng loại chuyện này cũng không thể tránh khỏi, ví dụ như các thanh niên trí thức về quê vài năm sau, có một phần nguyên nhân rất lớn cũng là vì không có cương vị công tác gì ở trong huyện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây