Sắp đến giờ ăn cơm, cô mới tạm biệt bác bảo vệ, đi tới phía bên tiệm cơm quốc doanh đợi người và gọi món. Với tác phong đó của tiệm cơm quốc doanh, nếu như cô không chuẩn bị sẵn sàng, lo rằng lát nữa sẽ không gọi được món gì.
Bởi vì tới sớm, nên khi đến tiệm cơm quốc doanh vẫn chưa có ai, ở bên cửa sổ là một nhân viên phục vụ đang quạt cái quạt hương bồ.
Tô Mạn đi vào hỏi hôm nay có món gì ngon. Nhân viên phục vụ chỉ vào thực đơn hôm nay ở trên tường với vẻ uể oải.
Tô Mạn vừa nhìn, trên cơ bản bên trên đó không có món ăn mặn nào, thậm chí ngay cả bột Phú Cường cũng không có, biết đây chính là thực đơn đối ngoại.
Cô mới bảo: “Nguồn cung cấp ở bên huyện chúng ta vẫn chưa nhiều, vẫn là tiệm cơm quốc doanh ở phía bên tỉnh cung cấp nhiều hơn. Quản lý của tiệm cơm quốc doanh Đông Phương Hồng nói, mỗi ngày bọn họ đều có thể cung cấp một con heo và ba mươi cân thịt cá. Lần sau tôi phải nói với bọn họ, cung cấp cho huyện chúng ta thêm, ăn thế này cũng quá ít rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây