Gần đây anh vẫn luôn bận rộn chạy cả hai bên, cơ hội gặp Tô Mạn rất ít, hôm nay vừa vặn nghe Tô Đại Trụ nói em gái anh ta sắp tham gia thi đại học, cho nên mới qua đây xem có thể gặp Tô Mạn nói vài câu hay không. Vừa rồi anh nhìn chiếc xe đó, cũng không phải đang cảm thấy mất mát, mà là nghĩ chiếc xe này nhỏ như vậy, sao có thể chứa được nhiều người như thế. Anh cảm thấy sau này có thể nghĩ cách chuyển một chiếc xe tải lớn về bên công xã Bắc Hà, dù sao ở bên xưởng nung gạch số một cũng có nhiều xe.
Tô Mạn cười đáp: “Chuyện kỹ thuật cứ từ từ làm, không cần gấp, thực ra bây giờ thành tích của chủ nhiệm Thôi rất tốt, ngay cả nhiều sinh viên đại học cũng không đuổi kịp anh.”
Thôi Hướng Bắc có thói quen khiêm tốn ở trước mặt Tô Mạn, chỉ thuận miệng đáp: “Thực ra vẫn là học đại học tốt hơn, học đại học có thể học được kiến thức uyên thâm hơn.”
Tô Mạn: “… Hay là.. xem xem trong đơn vị có thể giúp anh sắp xếp được hay không, rồi năm sau anh lại đi tham gia thi đại học đi? Bây giờ dù sao tuổi tác của anh cũng không tính là lớn, vẫn có thể tiếp tục được mà. Cứ chăm chỉ ôn tập, cơ hội thi đỗ vẫn rất lớn.” Cô lặng lẽ tính thời gian, nếu như Thôi Hướng Bắc thuận lợi thi đỗ, có khả năng sẽ vừa vặn tốt nghiệp đại học trước cuộc vận động đó một năm, cũng không biết đó là chuyện tốt hay là chuyện xấu nữa.
Thôi Hướng Bắc lắc đầu: “Không thi nữa, bây giờ tôi thích công việc ở phương diện nghiên cứu kỹ thuật hơn, không muốn ôm sách giáo khoa nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây