Biết hôm nay đám người Tô Mạn sẽ qua đây, vừa sáng đã nhớ nhung, ngay cả ăn uống cũng ít đi rất nhiều. Sau khi nghe thấy bảo vệ ở cửa thông báo, ông ta lập tức chạy ra khỏi văn phòng.
“Xưởng trưởng Tô, sao muộn như vậy mới tới, chú còn đang định mời các cháu đi ăn cơm trưa đây.”
Tô Mạn cười đáp: “Bọn cháu chậm trễ một chút vì ở bên tiệm cơm quốc doanh. Sau khi lãnh đạo của bọn họ nhìn thấy đồ gia dụng của bọn cháu, lại không cho người ta đi, mà muốn bàn chuyện với cháu. Nếu không phải cháu nói bên này đang đợi, thì bọn họ còn không chịu thả người đi đâu.”
Vừa nghe được lời này, trong lòng chủ nhiệm Dương lại càng sốt ruột hơn.
“Có mang sản phẩm tới không, chú xem nào.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây